NGƯỜI MẸ HIỀN
Có cuộc gặp gỡ nào đẹp hơn thế nữa không ?
Dưới mái trường ấm tình cô tha thiết
Bài giảng hôm qua còn thơm mùi bụi phấn
Giấc mơ hồng cô chắp cánh yêu thương
Như đóa sen thơm ngát giữa đời thường
Tỏa dịu dàng tới tâm hồn thơ trẻ
Như vầng dương nơi trần thế
Giản dị và tinh khôi.
Bài thơ viết cho cô chẳng thành lời
Dẫu tình yêu vẫn vẹn nguyên như lần đầu gặp gỡ.
Những ánh mắt đầy bỡ ngờ
Tiết học nào lưu luyến mãi chưa quên ?
Cảm ơn cô – người mẹ hiền yêu dấu !
Bao đêm dài vì chúng em thao thức.
Trăn trở bên ngọn đèn, giáo án
Để ngày mai tươi sáng những con đường.
(Học sinh: Trần Mai Uyên – Lớp 8C)
KÍ ỨC TRONG EM
Em vẫn thường nhắc đến ngày xưa,
Dưới mái trường hồn nhiên bao kỉ niệm
Lời giảng năm nào thầy trao em vẫn nhớ
Dẫu bây giờ em đã trưởng thành hơn.
Bài học cũ thầy dặn phải học trôi,
Chỉ vậy thôi chao ôi sao mà khó.
Lỗi tại con chuồn chuồn cánh đỏ,
Mải rong chơi nên em chẳng thuộc bài.
Cứ mỗi lần em trả lời sai,
Dường như thầy lại già đi mấy tuổi.
Đến khi em hiểu điều đơn giản ấy
Thầy giáo ơi ! Tóc thấy bạc hết rồi.
Em biết mỗi sợi tóc đổi màu kia
Là lớp người lớn lên và biết sống.
Trường Lê Lợi như trời xanh mở rộng
Trong sáng một khoảng trời kí ức yêu thương.
(Học sinh: Chu Mỹ Hà – Lớp 8C)
Đăng ký thành viên